Ngẫu Ích Đại Sư Pháp Ngữ

Ngẫu Ích Đại Sư Pháp Ngữ

Dịch theo bản in của Tịnh Tông Học Hội Thành phố Cao Hùng, Đài Loan

Download .doc 
Download .pdf 

Ngẫu Ích Đại Sư Pháp Ngữ MP3

1 tập

 

Youtube

Mục Lục
1. Dạy Pháp Nguyên
2. Dạy Vương Tâm Quỳ
3. Dạy Tĩnh Văn
4. Dạy Quách Thiện Hữu
5. Dạy Tống Dưỡng Liên
6. Dạy Lục Dụ Liên
7. Dạy ưu-bà-di Tịnh Kiên
8. Dạy Phương Nhĩ Giai
9. Dạy Lưu Kim Ðộ
10. Dạy Huyền Trứ
11. Dạy Tự Thiên
12. Dạy Thạch Hữu
13. Dạy Lương Nhiên
14. Dạy Minh Tây
15. Dạy Tạ Tại Chi
16. Dạy Thái Nhị Bạch
17. Dạy Chứng Tâm
18. Dạy Niệm Phật Xã
19. Dạy Mân Châu Ðĩnh
20. Giảng về pháp môn Niệm Phật
21. Giảng về Niệm Phật Tam Muội
22. Bàn về Niệm Phật Tam Muội
23. Nói với Dựng Liên
24. Luận về Trì Danh Niệm Phật cửu phẩm vãng sanh
25. Lời phổ thuyết ở Nhân Nghĩa Viện thuộc Phong Nam, Hấp Tây
26. Lời phổ thuyết ở Thiên Mã Viện, Hấp Phố
27. Phạm Thất Ngẫu Ðàm
28. Thư trả lời Tịnh Thiền Sư
29. Thư trả lời ông Ðặng Tĩnh Khởi
30. Thư gởi Châu Tẩy Tâm
31. Thư gởi Ðinh Liên Lữ
32. Trả lời thư ông Hàn Triều Tập
33. Thư trả lời Ðường Nghi Chi
—o0o—
1. Dạy Pháp Nguyên
Công phu Niệm Phật chỉ quý ở tín tâm chân thật. Thứ nhất phải tin rằng:
Ta là Phật chưa thành, Di Ðà là Phật đã thành, thể vốn không hai. Kế đó, tin
Sa Bà thật sự là khổ, An Dưỡng đích xác đáng quay về, ưa – chán rành rành.
Tiếp đó, tin mỗi một hành động hiện tại đều có thể hồi hướng về Tây
Phương. Nếu chẳng hồi hướng, dù là thượng phẩm thiện vẫn chẳng thể vãng
sanh. Nếu biết hồi hướng, dẫu trót lầm gây hạnh ác, nhưng nhanh chóng dứt
tâm tương tục 1
, khởi lòng trân trọng sám hối; nhờ sức sám hối cũng được
vãng sanh. Huống là trì giới, tu phước, bao nhiêu nghiệp thù thắng, há chẳng
đủ để trang nghiêm Tịnh Ðộ ư?
Chỉ vì tín lực chẳng sâu nên thắng nghiệp chìm trong hữu lậu, lại muốn
bỏ pháp này để chọn pháp khác, lầm lạc lắm thay! Chỉ nên tăng thêm lòng
tin chân thành, chẳng cần phải thay đổi hết thảy các hạnh nghiệp vậy.
—o0o—
2. Dạy Vương Tâm Quỳ
Kinh Pháp Hoa đã ân cần khen ngợi phương tiện. Phải biết rằng có
phương tiện thế gian: bố thí, ái ngữ, hiếu, đễ 2
, trung, tín v.v…; có phương
tiện xuất thế gian là các pháp môn: Khổ, Không, Vô Thường, Vô Ngã, Bất
Tịnh, Sổ Tức, Nhân Duyên, Viễn Ly, Tri Túc v.v… Còn có phương tiện xuất
thế thượng thượng: Thập Ba La Mật, Tứ Nhiếp, Tứ Biện, tám vạn bốn ngàn
tam muội tổng trì v.v…
Lại còn có phương tiện thù thắng khác lạ chẳng thể nghĩ bàn: tin trong tự
tánh ta thực sự có đức A Di Ðà Như Lai hiện thành Phật đạo ở Tây Phương,
ở ngay trong tâm ta thực sự có thế giới Cực Lạc trang nghiêm. Tin sâu,
nguyện rộng, quyết chí vãng sanh. Chẳng những các phương tiện thượng
thượng chỉ là tư lương của nó, mà hết thảy các phương tiện dù là thế gian,
xuất thế gian, không gì chẳng phải là pháp phụ trợ cho việc vãng sanh mà
thôi. Pháp môn này chính là thủ đoạn để điểm sắt hóa vàng, chẳng cần phải
trải qua A Tăng Kỳ kiếp, chóng đạt lên Bất Thoái, bặt danh nghĩa, tuyệt đối
đãi vậy.
—o0o—
3. Dạy Tĩnh Văn
Hương Sơn đến tham phỏng ngài Ô Sào, Ngài bảo thẳng rằng: “Ðừng
làm các điều ác, vâng giữ các điều lành”. Ðứa trẻ lên ba cũng nói được, ông
già tám mươi làm chửa xong. Trước đây, chư tổ chỉ điểm pháp thoát ly sanh
tử tối giản dị, tối minh bạch, bất tất phải vẽ vời huyền diệu… Những năm
đầu Mã Tổ chỉ nói: “Tức tâm thành Phật. Nếu thực sự biết là tức tâm thành
Phật thì tự nhiên chẳng làm các điều ác, vâng giữ các điều thiện. Nếu quả
thật chẳng làm các điều ác, vâng giữ các điều thiện thì liền biết tức tâm
thành Phật”.
Vì thế, biết rằng: Muốn ngộ “tức tâm thành Phật” thì phải trì giới, niệm
Phật. Trì giới thanh tịnh, niệm Phật thiết tha, trần cấu tự trừ, quang minh tự
hiện. Kệ rằng:
Trì giới tiện thị bình tâm,
Niệm Phật tiện thị trực hạnh,
Tham đắc cá điểm huyền quan,
Bất đồng bát vu thảo bính,
Nhược tiện giả, dã, chi, hồ,
Thất khước Phật, Tổ tánh mạng!
(Tạm dịch:
Trì giới là để tâm bình,
Niệm Phật là hạnh để mình tu thân,
Lẽ mầu dù ngộ một phần,
Chẳng bằng tu tập tinh thuần đó thôi,
Cứ luận giáo nghĩa xuông hoài,
Tánh mạng Phật, tổ mất rồi còn đâu!)
—o0o—
4. Dạy Quách Thiện Hữu
Biển cả Phật pháp, lấy Tín để vào, lấy Trí để chứng. Nếu có tín tâm
nhưng thiếu trí huệ, chỉ e khó tránh phân vân đôi ngả. Phật dạy: “Ðời mạt
đấu tranh kiên cố, ức ức người học đạo, hiếm có một người chứng quả. Chỉ
nương vào niệm Phật cầu sanh Tịnh Ðộ, mới có thể vượt ngang ra khỏi luân
hồi”. Nếu tin tưởng sâu xa niệm Phật, lễ bái là cái nhân chân chánh để thành
Phật, thành Tổ thì đích xác là chẳng bị giòng đời xoay chuyển, lại còn là trí
huệ đại quang minh, vượt thẳng lên Tịnh Ðộ, vĩnh viễn chẳng sợ bị lạc
đường nữa.
—o0o—
5. Dạy Tống Dưỡng Liên
Hai câu “Tự tánh Di Ðà, duy tâm Tịnh Ðộ”, đời tranh nhau truyền tụng,
nhưng chẳng biết thế nào là tâm tánh. Ôi, Tánh không có đạo lý, nhưng
không gì là chẳng thuộc trong Tánh. Vì thế, đấng Ðạo Sư đã thành Phật từ
mười kiếp chẳng ở ngoài Tánh. Tâm không duyên ảnh, nhưng không gì
chẳng đủ. Vì thế, cõi Cực Lạc cách xa mười vạn ức cõi Phật thật sự ở trong
tâm.
Bởi Di Ðà tức là tự tánh Di Ðà nên chẳng thể không niệm. Bởi Tịnh Ðộ
chính là duy tâm Tịnh Ðộ nên chẳng thể không sanh về…. Trên thì từ Văn
Thù, Phổ Hiền, Mã Minh, Long Thọ, Thiên Thân, dưới thì đến các loài ngọ
nguậy, bay, bò, loài có vẩy, lũ có lông, chỉ có mỗi sự này.
Ðối với sự này thì điều thứ nhất là phải tin đến cùng cực, thứ hai là phải
luôn luôn phát nguyện, ba là công phu niệm Phật đừng gián đoạn. Ðủ ba
điều này thì kẻ thậm ngu cũng được vãng sanh. Thiếu ba điều này dù thông
minh lanh lợi cũng chẳng được sanh. Ai báng pháp này chính là báng tam
thế chư Phật, Bồ Tát. Trên đảnh Tỳ Lô trở thành tầng thấp nhất ngục của A
Tỳ 3
. Buồn thay!
—o0o—
6. Dạy Lục Dụ Liên
Siêu sanh thoát tử nhưng bỏ qua pháp môn Tịnh Ðộ thì quyết chẳng còn
phương tiện hoành siêu, thẳng chóng nào khác nữa. Nhưng [muốn] sanh về
Tịnh Ðộ mà bỏ pháp Niệm Phật thì chắc chắn chẳng còn công phu “vạn
người tu, vạn người đậu” nào nữa! Gần đây, kẻ manh Thiền 4
lầm bảo chẳng
cần phải niệm Di Ðà, chẳng cần sanh Tịnh Ðộ. Bướng bỉnh, mù quáng, hung
hăng, sa hầm, sụp hố. Ôi, đêm lúc sắp ngủ, gối chiếu xộc xệch, còn phải xếp
lại cho ngay. Ba cõi như nhà cháy nhưng chẳng nghĩ xuất ly há có được
chăng?
Nếu buông tuồng đáp: “Tôi làm chủ được tâm, nơi này chính là cõi Tịch
Quang” thì sao chẳng bảo: Chửi rủa nặng nề chính là khen ngợi, đánh đập
tàn nhẫn chính là cúng dường, phẩn uế chính là chiên đàn, trát tro chính là
cung trời, điện báu? Vẫn chưa thể nuốt phân nằm tro thì nhất quyết chẳng
thể sanh về Tịnh Ðộ được. Dù có làm được như vậy thì cũng chỉ giống như
heo lợn, gà, chó mà thôi!
Sao bằng già giặn, chắc thật niệm Phật, lấy Tín dẫn đường, lại phải phát
nguyện chóng ngự lên chín phẩm đài sen, cùng Quán Âm, Thế Chí, Hải
Chúng làm quyến thuộc! Ngó lại kẻ ác kiến tà thiền trống rỗng, mượn hư
danh Tổ Sư vênh váo một thời, đọa nỗi khổ thực sự: kéo lưỡi trâu cày trong
vạn kiếp, khác gì mây sánh với bùn! Bất luận tán tâm, định tâm, chỉ khắc
định khóa trình, trọn đời chẳng khuyết, mỗi ngày càng thêm siêng gắng, thiết
tha thì hoa nhụy cõi Tịnh Ðộ ngày càng tươi tốt thêm!
—o0o—
7. Dạy ưu-bà-di Tịnh Kiên
Người cực thông minh lại bị thông minh làm cho lầm lạc, cho nên chẳng
thể niệm Phật cầu sanh Tây Phương. Trái lại, kẻ ngu, đàn bà chịu chán nỗi
khổ Sa Bà, sâu xa cầu xuất ly. Thế mới biết rằng: Kẻ thông minh kia đúng là
ngu si, còn người ngu si đây lại chính là đại trí huệ. Tốt xấu dễ phân, chớ tự
lầm lẫn!
Thường thấy những kẻ dốt nát, dối trá, đại ngôn, dối đời giả danh thiện
tri thức, gặp kẻ tiều phu, nông phụ ngu độn, chất phác cũng dạy tham thiền,
đẩy qua kéo lại, rồi tự vỗ tay. Những người chất phác ấy lầm tưởng là thật,
phá hoại thiện căn. Rốt cục, tham thiền tham chẳng tới, niệm cũng niệm
chẳng thuần, chỗ đặt chân chẳng ổn, tâm tình bàng hoàng. Ôi! Chẳng đáng
thảm sao!
Tôi khuyên bà: Nhằn đinh, nhai sắt, tin chắc vào Tây Phương, phát
nguyện khẩn thiết, trì giới, tu phước để hỗ trợ. “Không Thiền có Tịnh Ðộ,
vạn người tu vạn người đắc, chỉ cần thấy Di Ðà, lo gì không khai ngộ”. Ðấy
là lời phán định ngàn đời [đúng thật], bà chớ nên nghi. Hạng tà sư không
biết xấu hổ kia dám vu báng thánh hiền đời trước, dám tự tiện thay đổi, chỉ
càng lộ rõ ác kiến của họ mà thôi. Sao lại dám thay đổi lời phán định của cổ
nhân!

8. Dạy Phương Nhĩ Giai
Pháp môn Niệm Phật tuy bao trùm tám giáo, thâu trọn vô lượng trăm
ngàn tam muội, nhưng cách thực hiện lại rất thẳng tắt, nhanh chóng. Hễ
niệm tướng hảo, niệm pháp môn, niệm Thật Tướng v.v… thì trước hết phải
khai giải thật sự, rồi mới tu tập, muôn phần không còn chút nghi tình nơi lý
nữa. Riêng mình pháp môn Trì Danh đây, chỉ hâm mộ là tu được ngay,
chẳng dùng đến ba tâm, hai ý.
Tin sâu Tịnh Ðộ thì sanh, phát nguyện quyết định vãng sanh, lấy Trì
Danh làm Chánh Hạnh, lấy Lục Ðộ v.v… làm Trợ Hạnh. Vạn người tu, vạn
người vãng sanh, tuyệt đối bảo đảm. Nếu tâm còn một điểm háo thắng, tu
lấn sang Tham Cứu, cho là “hướng thượng” thì chỗ đặt chân chẳng ổn, mất
cả Thiền lẫn Tịnh! Là bậc trí thì chẳng thể không quyết đoán chỗ mình toan
hướng đến!
—o0o—
9. Dạy Lưu Kim Ðộ
Trong ba hạng người thuộc Thượng Phẩm Thượng Sanh, đầu tiên là “từ
tâm bất sát, đủ các giới hạnh”. Bởi lẽ, Giới thống lãnh vạn hạnh, thế nhưng
từ tâm chẳng giết lại là điều cần phải làm trước tiên trong Giới. Dùng những
điều này phát trọn vẹn ba tâm thì cõi nào lại chẳng tịnh? Ba tâm là:
– Trực tâm chánh niệm Chân Như thì gọi là Chí Thành Tâm, hiển Pháp
Thân đức.
– Thích chứa góp hết thảy công đức thì gọi là Thâm Tâm, hiển Bát Nhã
đức.
– Thệ nguyện sâu rộng vô tận, gọi là Hồi Hướng Phát Nguyện Tâm, hiển
Giải Thoát đức.
Giới cũng có ba loại:
– Nhiếp Luật Nghi Giới: không ác nào chẳng đoạn, tức là thành Pháp
Thân.
– Nhiếp Thiện Pháp Giới: không thiện nào chẳng viên mãn, tức là thành
Bát Nhã.
– Nhiêu Ích Hữu Tình Giới: không chúng sanh nào chẳng độ, tức là
thành Giải Thoát.
Từ cũng có ba:
– Sanh Duyên Từ: chẳng sát sanh, duyên quán hết thảy chúng sanh đều
là cha mẹ, anh em, lục thân quyến thuộc của mình.
– Pháp Duyên Từ: chẳng sát pháp, duyên quán hết thảy địa, thủy đều là
thân đời trước của mình, hết thảy hỏa, phong đều là bản thể của mình.
– Vô Duyên Từ: chẳng chấp Ngã, duyên quán hiện tiền nhất niệm Phật
tánh không chỗ nào chẳng hiện hữu, mười phương tam thế hữu tình vô tình
đồng một giác thể, không hai, không khác.
Niệm niệm tu ba lòng Từ này liền tịnh Tam Tụ. Tam Tụ Giới đã tịnh thì
liền đầy đủ ba tâm, đắc Thượng Phẩm Thượng Sanh không còn ngờ gì nữa!
Hơn nữa, nếu quán hạnh tam tâm thì sanh vào Thượng Phẩm Phàm
Thánh Ðồng Cư Ðộ. Nếu tương tự tam tâm thì sanh trong Thượng Phẩm
Phương Tiện Hữu Dư Ðộ. Nếu chứng được một phần Tam Tâm thì sanh
trong Thượng Phẩm Thật Báo Trang Nghiêm Ðộ. Rốt ráo tam tâm thì sanh
trong Thượng Phẩm Thường Tịch Quang Ðộ. Ngài Vĩnh Gia nói: “Ai vô
niệm, ai vô sanh. Nếu thực vô sanh thì là vô bất sanh”. Kinh Kim Cang dạy:
“Hãy đừng trụ vào đâu cả để sanh tâm”, “Hết thảy hiền thánh đều do pháp
vô vi mà có sai biệt” là nói về ý này.

 

0 0 bỏ phiếu
Article Rating
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Bình luận góp ý - hỏi đáp thắc mắc.x
()
x
Zalo HỖ TRỢ