Trích Đoạn Khai Thị – Trích đoạn từ các bài giảng của Lão Hòa Thượng Tịnh Không
MP3 TĐ:1018-Việc ở đời nhẫn nhục rất trọng yếu
------------------------------------------------------
Lưu ý: Playlist ở dưới sắp xếp theo tứ từ a->z, Trích đoạn bắt đầu bằng ký tự gì hãy tìm theo thứ tự của trích đoạn đó
------------------------------------------------------
TĐ:1018-Việc ở đời nhẫn nhục rất trọng yếu
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa:
[Tinh Hoa Khai Thị 菁華開示 ] Trích đoạn:TĐĐK ~ tập, 479
Thời gian từ: 00h21:26:02 – 00h26:19:1
Nhẫn nhục, Phật dạy cho chúng ta cũng có ba loại. Thứ nhất là oán hại, oan gia, trái chủ. Những tổn thương đối với chúng ta đều phải nhẫn, không được báo thù, nên an tâm nhẫn nại mà không có tâm báo thù. Nếu gặp oán tắng độc hại, an nhiên nhẫn nại, không có tâm báo phục, điều này rất quan trọng. Những oán thân trai chủ này cũng không phải ngẫu nhiên, trong quá khứ kết oán thù này, còn có đời quá khứ của quá khứ, vô lượng kiếp trước đã gây nên phiền phức. Hôm may người ta đối với chúng ta như vậy là đáng, đáng phải gánh chịu, không được có tâm oán hận.
Họ hủy báng tôi, sỉ nhục tôi, hãm hại tôi, chướng ngại tôi, thậm chí là giết hại tôi, đều phải cảm ân, vì sao? Vì trong đời quá khứ, nếu tôi không dùng thái độ đó đối đãi họ, họ cũng không thể đối đãi tôi như vậy, vì sao họ không đối đãi người khác như vậy? Nhân quả thông ba đời. Nếu quý vị hiểu rõ đạo lý này. Bản thân chúng ta bị họ hại, chẳng những không có tâm oán hận, mà còn có tâm cảm ân, món nợ này của chúng ta sẽ không còn nữa, như vậy rất an lạc.
Người học Phật đều biết nghiệp chướng bản thân rất nặng, những điều này đều làm chúng ta tiêu nghiệp chướng. Họ phát ra thật sự là tâm sân hận, nhưng tâm này bất thiện, tương lai có nhân quả báo ứng. Chúng ta biết vậy, nên không oán hận, không trả thù. Không những cảm ân, mà chúng ta ngày ngày còn tu hành hồi hướng cho họ, vì sao? Vì tương lai họ sẽ vào ác đạo, vào trong ác đạo chịu khổ nhẹ một chút, chúng ta vẫn lấy thiện tâm thiện ý báo đáp họ, không hy vọng họ chịu quá nhiều đau khổ. Nhưng nghiệp nhân quả báo không ai tránh được, đây là định luật. Nghiệp chướng của chúng ta nhờ vậy mà tiêu mất.
Nếu người khác lấy ác độc đối đãi, chúng ta vẫn còn tâm oán hận, như vậy rất phiền phức, vì nút thắt này vẫn chưa hóa giải được, chưa hóa giải điều gì? Tương lai khi gặp quý vị lại báo thù họ, đời sau nữa lại đến báo thù, đời đời kiếp kiếp oan oan tương báo không bao giờ dứt. Nên biết, như vậy song phương đều đau khổ, hà tất phải như vậy! Sau khi thấu hiểu, sẽ hóa giải tất cả, sau đó trở thành bạn tốt, về sau không phải oan gia, mà là thân gia. Ưu điểm của việc học Phật là biến oan gia thành thân gia, nhất định không có oan gia đối đầu.
Bất luận họ dùng thái độ gì đối với chúng ta, dù hữu ý hay vô ý, là thật hay là oan đều không sao, bỏ qua tất cả. Mỗi ngày dùng tâm cảm ân, phải phản tỉnh. Họ đối phó chúng ta, ví dụ hủy báng chúng ta_chúng ta nghe xong, phản tỉnh bản thân xem mình có lỗi lầm này chăng? Nếu có, cám ơn họ nhắc nhở, chúng ta thay đổi triệt để. Nếu không có, nhưng họ ngộ nhận_họ nghe lời đàm tiếu của người khác, sinh ra hiểu lầm, như vậy sẽ tiêu nghiệp chướng đời trước của chúng ta. Là việc tốt, không phải việc xấu. Thế nên nhất định phải có tâm cảm ân, chắc chắn không được báo thù. Không thể không hiểu điều này, đây là nhân sự. Giáo dục